Văn vở

Truyện tình bố mẹ vợ tương lai của tôi

( Bố vợ đừng sợ khi đọc 🙂 )

Chàng và nàng là sinh viên cùng một khoa, cái khoa chả biết học cái khỉ gì nhưng riêng tên lớp thì kêu bỏ bu ra KHMT1K2. Chàng được hoặc bị làm lớp trưởng từ năm nhất, còn nàng chả nhớ giữ chức gì nữa, nói chung là lúc nào có lớp trưởng lên bục cầm míc là lúc đó nàng cũng xuất hiện ngay bàn đầu. Chính vì thế mỗi lần chàng thu tiền hoặc hô hào kêu gọi cả lớp làm gì đó là đếch đứa nào thèm nghe ngoại trừ nàng, chăm chú như rót từng lời từng chữ vào tai. Chàng và nàng như một cặp bài trùng từ tổ chức đập phá, đi cửa trước cửa sau và hô hào hoạt động. Từ A đến Z trong lớp, chả bao giờ thiếu mặt chàng và nàng, có thể vì lẽ đó mà từng hạt giống cảm mến đã nhẹ nhàng gieo vào hai người từ lúc nào chẳng hay, chẳng cần tưới chẳng cần chăm sóc quá cầu kỳ mà cứ từng ngày từng giờ nở ra thêm một chút 🌱

Ra trường, chàng bay nhảy với công việc lập trình mà thời gian chính trong ngày là dính mông với ghế, từng dòng code như dòng thơ từng dự án như nốt nhạc cứ tầng tầng lớp lớp bay ra từ chỗ chàng tới khu làm việc của nàng. Còn nàng như định mệnh làm nghề Tester, chàng ra phần mềm nàng chạy thử, chỗ nào sai chỗ nào lỗi nàng lại gửi chàng sửa. Tình cảm cứ thế vun đầy theo thời gian, nhiều lúc giận hờn vu vơ vì một lỗi sửa mãi nói mãi và chàng làm hoài không xong khiến nàng bực mình vô cùng. Nàng nào đâu có biết là chàng cố tình đếch sửa cho xong hẳn để phần mềm cứ lỗi mãi, để chàng còn có cớ sang thăm nàng, nói chuyện tâm tình đôi ba câu với nàng ❤

Chàng và nàng còn có cùng sở thích đi phượt, leo núi, cắm trại và ôm nhau trên con trâu nước chạy xăng vượt qua những cung đường ngoắt ngoéo từ địa danh này tới địa điểm kia. Chính vì thế mà mỗi mùa qua đi là những kỉ niệm về những chuyến đi của hai người lại nhiều lên thêm một chút, tình yêu từ đó cũng bắt đầu đơm hoa 🌹 kết trái 🍑 lúc nào chẳng hay, dù chàng và nàng giấu như mèo giấu cứt suốt mấy năm trời đại học 💕

Rồi việc gì tới cũng tới, trong một lần đổ đèo với tốc độ bàn thờ, cỡ đâu đó 90 cây cộng trừ gì đó. Chàng khẽ quay đầu về sau gào to “Làm vợ Chung nhé?“, nàng ở yên sau vì gió to vì sợ tụt huyết áp do tốc độ xe quá cao, đếch nghe thấy chàng nói gì lại tưởng chàng nói “Đau bụng vãi nồi, có Becberin không?“, nàng gật gù cười cười tủm tỉm nghĩ bụng “bố cái thằng lúc nãy ăn lắm vào giờ đau bụng” . Và thế là đôi trẻ 🤵👰 có nhau từ đó, chui về cùng một nhà, lăn lê trên một giường và khép đôi mi khác giờ.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, nàng rặn cho chàng hai đứa Châu Chấu Cào Cào, đứa nào cũng xinh cũng đáng yêu cũng có zai trẻ đẹp xếp lịch đăng ký trước như mình. Tình yêu ngày xưa đã qua cái thời bồng bột trẻ con sáng nắng chiều mưa, mà nay càng ngày càng đậm đà càng ngọt ngào và càng thêm phần bỉm sữa.

Chàng không còn thể hiện với nàng những lời yêu trực tiếp, cử chỉ ga lăng và ngôn tình như ngày xưa nữa mà bây giờ cân giò, lạng tai lạng thịt đã thế chỗ cho những thứ kia. Tình yêu đó vẫn còn chỉ là từ khi lên chức bố chức mẹ chàng và nàng đã ở trên một cương vị khác, một chức trách khác và nhiệm vụ khác nên thật khó thật khó có thể được như cái thời trước đó nữa. Nhưng trên tất cả dù có như thế nào đi chăng nữa chàng vẫn yêu nàng tha thiết như lần đầu tiên tỏ tình dù chẳng thể hiện nhiều bằng lời nói, bằng hành động mà chỉ nhẹ nhàng qua những status share về con, những câu nói vu vơ về thứ gì đó chàng vô tình đọc được cố ý đăng lên cho nàng đọc. Chỉ thế thôi không nhiều đâu, song vẫn đẹp, vẫn ngọt dịu êm và vẫn ngôn tình lắm.

Chúc chàng và nàng cứ mãi yêu nhau như thế và sản xuất thêm Đom Đóm, Muồng Muỗng, Chuồn Chuồn cho vui cửa vui nhà nhé 😃

Truyện hư cấu 9 phần, một phần là thật qua lời kể trên facebook của hai khổ chủ 😗

Leave a Comment