Xin cào kák bạn, hôm nay mìn’ muốn dăq một bài viết n’o n’ỏ sử zụq wứ tiếq việt mới mà bák Bùi Hiển dã zới wiệu gần dây. Hy vọq là mọi qười sẽ dọk dượk và xôq kuá xó dể suy ziễn za ý qĩa kủa kâu cuyện qày hôm nay.
Vào một qày dẹp cời. Cên dườq kái kuan kó một doàn xe kéo cạy qaq kua. Sẽ cẳq kó zì lạ nếu n’ữq ciếk xe này cỉ là n’ữq ciếk xe cở hàq. Diểm lạ ở dây là hầu hết xe dều daq dượk kéo và dẩy bởi hai qười và bán’ xe wì làm bằq dá và kó hìn’ vuôq.
Doàn xe di kua một xu nôq cại, kó một ôq lão daq căn qựa gần dó dến gần ciếk di dầu tiên và hỏi “Sao kák an’ xôq lắp qựa vào fía cướk, kó fải là di n’an’ hơn xôq” Hai qười n’ìn ôq lão n’ư qười qoài hàn’ tin’ và cả lời một kác n’ạt n’ẽo “Ôq diên à, lắp qựa vào tốn kém lắm, bọn tôi kứ kéo wế này co zẻ”
Doàn xe lại nặq nề di kua một kác dồq. Ở dó kó một ôq lão xák daq cặt kây làm zẫy. Wấy doàn xe này kéo tới. Ôq lão này mới buôq zìu xuốq và hỏi wăm hai an’ càq ở ciếk xe dầu tiên “Mấy an’ kéo wế kó mệt xôq?” Hai qười lại n’ìn ôq lão này n’ư wằq zở qười và cả lời dầy sự tứk tối “Ôq zở qười à, kéo xe mà xôq mệt wì kòn zì mệt nữa”. Ôq lão lại nói tiếp “Wế sao hai cú xôq dẽo lấy một kái bán’ bằq gỗ hìn’ còn mà dẩy co n’an’ với cơn cu”. Hai qười này lại n’ìn bán’ xe kủa mìn’ và n’ìn tiếp lại fía ôq lão zồi dáp lại “Cúq tôi bận lắm wời zan dâu mà làm kái cuyện vớ vẩn này”
Và họ tiếp tụk kéo xe, coq tiếq lạc kạn’ kủa bán’ xe hìn’ vuôq va vào dườq dất và n’ữq zọt mồ hôi vẫn daq zơi toq tỏq.
Cuyện vô qĩa ai wíc hiểu wế nào wì hiểu. Viết za vốn dể min’ hoạ co cuyện sử zụq tiếq Việt mới wôi.
Bản dịch sang tiếng Việt cũ
Chuyện ngụ ngôn biến tấu
Xin chào các bạn, hôm nay mình muốn đăng một bài viết nho nhỏ sử dụng thứ tiếng việt mới mà bác Bùi Hiển đã giới thiệu gần đây. Hy vọng là mọi người sẽ đọc được và không quá khó để suy diễn ra ý nghĩa của câu chuyện ngày hôm nay.
Vào một ngày đẹp trời. Trên đường cái quan có một đoàn xe kéo chạy ngang qua. Sẽ chẳng có gì lạ nếu những chiếc xe này chỉ là những chiếc xe chở hàng. Điểm lạ ở đây là hầu hết xe đều đang được kéo và đẩy bởi hai người và bánh xe thì làm bằng đá và có hình vuông.
Đoàn xe đi qua một khu nông trại, có một ông lão đang chăn ngựa gần đó đến gần chiếc đi đầu tiên và hỏi “Sao các anh không lắp ngựa vào phía trước, có phải là đi nhanh hơn không” Hai người nhìn ông lão như người ngoài hành tinh và trả lời một cách nhạt nhẽo “Ông điên à, lắp ngựa vào tốn kém lắm, bọn tôi cứ kéo thế này cho rẻ”
Đoàn xe lại nặng nề đi qua một cách đồng. Ở đó có một ông lão khác đang chặt cây làm rẫy. Thấy đoàn xe này kéo tới. Ông lão này mới buông rìu xuống và hỏi thăm hai anh chàng ở chiếc xe đầu tiên “Mấy anh kéo thế có mệt không?” Hai người lại nhìn ông lão này như thằng dở người và trả lời đầy sự tức tối “Ông dở người à, kéo xe mà không mệt thì còn gì mệt nữa”. Ông lão lại nói tiếp “Thế sao hai chú không đẽo lấy một cái bánh bằng gỗ hình tròn mà đẩy cho nhanh với trơn tru”. Hai người này lại nhìn bánh xe của mình và nhìn tiếp lại phía ông lão rồi đáp lại “Chúng tôi bận lắm thời gian đâu mà làm cái chuyện vớ vẩn này”
Và họ tiếp tục kéo xe, trong tiếng lạch cạnh của bánh xe hình vuông va vào đường đất và những giọt mồ hôi vẫn đang rơi tong tỏng.
Chuyện vô nghĩa ai thích hiểu thế nào thì hiểu. Viết ra vốn để minh hoạ cho chuyện sử dụng tiếng Việt mới thôi.