Lần đầu tiên hắn được trải nghiệm việc xem và cổ vũ bóng đá trong viện. Trước đây hắn đã từng ở đây trong dịp trung thu với mùng 1 tháng 6, đã từng ở tới tận những ngày cuối cùng trong năm và cũng đã chào đón 30 tháng 4 với quốc tế lao động 1/5 trong này. Nhưng để sống trong không khí của bóng đá và nhòm những dòng người đi bão từ cửa sổ của bệnh viện thì đây chính là lần đầu tiên trong đời. Thú vị và mang tới kha khá cảm xúc bạn ạ. Từ những xúc cảm dâng trào khi đội tuyển nhà ta ghi bàn tới những hình ảnh làm hắn nhớ mãi về những giường bệnh hô vang Việt Nam VÔ ĐỊCH, mà trước đây chỉ có thể thấy trên tivi lẫn báo mạng, thì nay được trực tiếp cảm nhận và tham gia vào đó. Nào là hình ảnh những bác bệnh nhân bên cạnh là cây thép có bánh bên trên là dây truyền và chai thuốc mà vẫn miệt mài kéo ra tận cửa khoa để hóng cơn bão màu đỏ 🚩 bên ngoài đường. Rồi thì cảnh tượng một ông cụ ngó nghiêng cửa sổ bên giường bệnh ngắm cờ hoa bên ngoài chăm chú quá thế nào mà lại tè ướt cả quần lúc nào không hay. Nhiều nhiều lắm những câu chuyện như thế mà hắn xin phép sẽ kể chi tiết hơn ở phía dưới.
Phòng dịch vụ mới có tivi
Về cơ bản tại bệnh viện chia làm hai loại phòng chính, phòng dịch vụ hay còn có tên là phòng tự nguyện và phòng bảo hiểm. Một phòng thì được bảo hiểm chi trả từ a tới z nhưng lại chỉ có những trang thiết bị cơ bản phục vụ người bệnh và tất nhiên luôn gắn với chữ nằm ghép. Phòng còn lại thì bệnh nhân phải chi trả chi phí, tuỳ vào từng loại phòng mà mức giá khác nhau dao động từ 300k đến 1 củ, càng đắt thì trang thiết bị càng đầy đủ và hiện đại. Đặc trưng cơ bản nhất mà có thể nhận ra trong những ngày diễn ra Seagame đó là phòng dịch vụ có tivi cỡ từ vừa đến to, còn phòng bảo hiểm không có và hầu hết bệnh nhân phải thưởng thức các trận cầu thông qua màn hình điện thoại bé tí. Nhưng được cái là trong những ngày có các trận cầu mà đội tuyển Việt Nam tham dự thì các phòng dịch vụ này luôn mở tung cửa đón tiếp những bệnh nhân từ phòng thường qua để cùng ngồi cổ vũ và ủng hộ đội tuyển Việt Nam. Đến cả đội điều dưỡng mọi khi rất hay nhắc nhở nếu tụ tập đông sang phòng dịch vụ mà hôm nay cũng gợi ý mở cửa to ra, vào ngồi thoải mái đi đừng có ngại. Và tất nhiên bệnh nhân phòng này cũng vui vẻ đón tiếp những vị khách từ phòng khác sang, có đồ gì cũng mang ra mời chào để cùng hô vang cổ vũ đội tuyển Việt Nam thi đấu.
Bệnh nhân auto tăng 200% công lực
Nhiều người mọi ngày còn trong trạng thái mệt mỏi, vừa nằm vừa rên, thì bất chợt hôm nay ngồi bật dậy và đi bộ sang bên phòng có tivi. Nhiều bệnh nhân khác khoẻ hơn thì ngồi hẳn ra ghế thật sát tivi và mang hết trái cây, nước nôi bim bim ra khao cả phòng để có sức mà hô vang VIỆT NAM VÔ ĐỊCH. Có lẽ chính tình yêu bóng đá và đội tuyển Việt Nam đã tiếp thêm sức mạnh cho những bệnh nhân này vượt qua cơn bệnh ít nhất là trong hôm nay. Vì sáng hôm sau các cụ ấy lại tiếp tục nằm dài và tiếp với truyền như mọi hôm. Quả là ma lực của trái bóng tròn làm nên những điều kỳ diệu của cuộc sống. Mà tiếng hô của các bệnh nhân cũng máu lửa, cũng rền vang chả kém ở quán bia đâu bạn nhé. Thiếu mỗi bia với lạc thôi không là cũng tưng bừng bốc lửa như ngoài sân vận động rồi.
Điều dưỡng và y bác sĩ đều zui zẻ
Theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, nhiều cô điều dưỡng mọi ngày theo đánh giá của hắn là hơi khó tính một chút thì hôm nay bỗng vui vẻ và thoải mái lạ thường. Còn đội sinh viên thực tập ấy à, sau khi đội nhà ta chiến thắng, tụi hắn lao ngay ra cửa sổ khoa trèo lên nhòi người ra và vẫy tay chào đón từng đoàn xe bão táp đang đi qua viện. Hắn còn đùa vui mấy đứa ấy rằng mai nhớ kiểm tra lại khung cửa sổ xem có còn không nhé 😂
Ngoài cổng viện thì từng đoàn xe đi bão
Dù bệnh viện của hắn ở quận Ba Đình một nơi khá nổi tiếng về sự yên tĩnh lẫn nghiêm chỉnh thì tối hôm đó cũng bùng nổ với những dòng người vô tận đổ ra. Cờ đỏ sao vàng nhuộm hết các con phố xung quanh viện, nhiều người còn tới sát cổng viện với hàng rào để vỗ tay và cùng hô vang VIỆT NAM với những người nhà bệnh nhân. Tất nhiên trong không khí vui vẻ đó vẫn có những khoẳng lặng những người không tham gia vào cuộc vui này.
Có người vui có người tĩnh lặng
Đặc biệt ở khoa hồi sức tích cực hình ảnh tương phản này cực kỳ rõ nét. Một bên là những người hóng dòng người đang tấp nập hô vang Việt Nam vô địch bên ngoài với những cái vẫy tay chào đón nhiệt tình và nụ cười nở thật to trên môi. Còn một bên là những người ngồi trên ghế dựa, nét mặt mệt mỏi u sầu sau những ngày chăm sóc người bệnh cũng như còn đang muộn phiền về tương lai xa xăm xám màu trước mặt hơn là chú ý đến đội tuyển Việt Nam đã dành chức vô địch Seagame và cơn bão bóng đá ngoài kia. Có lẽ trong họ lúc này, nỗi buồn sự lo âu còn lớn hơn những thứ như bóng đá hay huy chương vàng. Hắn đã từng ở trong hoàn cảnh đó nên phần nào thấu hiểu những gì họ đang trải qua. Hy vọng sức khoẻ cũng như tình trạng của những người bệnh các nhà đó sẽ tốt lên từng ngày và một chiến thắng thật to trước tử thần như đội tuyển bóng đá nam với nữ sẽ xuất hiện ở khoa hồi sức tích cực này.
Một đêm thật vui nhưng cũng hơi ồn, vì tới tận 2h sáng hắn nằm trên giường gấp trong phòng bệnh vẫn còn nghe thấy đâu đó có tiếng kèn tiếng còi và tiếng hô vang Việt Nam. Sang hôm sau thì đường phố vắng lặng hơn mọi ngày kha khá, chắc là ai cũng đang say giấc sau cơn bão bóng đá đêm qua.
Kỉ niệm thật đáng nhớ nhất là ở trong một không gian bóng đá kèm mùi thuốc sát trùng như thế!